AI ĂN THỊT VÀ UỐNG MÁU TA THÌ CÓ SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 739 | Cật nhập lần cuối: 8/23/2018 9:35:56 PM | RSS

CHÚA NHẬT XX THƯỜNG NIÊN

AI ĂN THỊT VÀ UỐNG MÁU TA

THÌ CÓ SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI

(Ga 6,51-58)

1. Có nên cắt nhỏ đoạn này ra không?

Để tiện cho việc phân tích, tưởng cũng nên cắt nhỏ đoạn văn này ra

. Cc.51-52: Vấn đề ăn thịt Chúa Giêsu.

. Cc 53-54: Không ăn uống thì không sống, có ăn uống thì có sống.

. Cc. 55-57: Vì Thịt Máu Chúa là của ăn, của uống đích thực nên kẻ ăn uống Ngài thì kết hợp với Ngài.

. Cc 58-59: Cũng như Ngài sống nhờ Cha thì kẻ ăn Ngài cũng sống nhờ Ngài, chứ không chết như người ăn Manna.

2. Vấn đề ăn Thịt Chúa Giêsu (c.51-52).

a. “Bánh Hằng Sống từ trời xuống chính là Ta”- câu này muốn nói gì?

Bánh Hằng Sống khác bánh sự sống ở chỗ nào?

. Bánh sự sống: bánh làm cho người ta có sự sống (hiệu quả)

. Bánh Hằng Sống: Bản chất của bánh đó có sức đem lại sự sống đời đời.

Trần gian chỉ có bánh sự sống. Nhưng bánh sự sống này khác bánh sự sống Chúa Giêsu ở chỗ: bánh trần gian chỉ giữ sự sống thể lý chứ không ban – Còn Chúa Giêsu ban sự sống đời đời.

Bánh sự sống là bánh đem lại cho người ăn nó sự sống – còn Bánh Hằng Sống là bánh có sự sống trường cửu nơi mình.

- Bánh Hằng Sống từ trời xuống khác với Lời đã thành xác phàm ở chỗ nào? (Ga 1,14)

Bánh Hằng Sống nhấn mạnh có sự sống nơi mình để ban cho những ai đón nhận, còn Lời nhấn mạnh đến chân lý mà Lời mang trong mình để mạc khải cho người tiếp nhận. Tuy vậy, hai kiểu nói có những phần căn bản giống nhau:

Bản chất của Bánh cũng vì người mà bản chất của Lời cũng vì người. Có khác chăng giữa hai cái vị tha ấy là Bánh không đặt tương quan giữa người ăn bánh và người cho bánh; còn Lời thì đặt tương quan giữa người nói và người nghe. Tuy nhiên, trong câu 51 lại thấy nêu lên cái gốc trời của bánh tức cũng muốn nêu lên tương quan.

- Nét giống thứ hai là cả hai đều đòi phải được tiếp nhận mới có tác dụng. Bánh đòi người ta phải ăn nó thì nó mới đem lại sự sống cho người ta được. Lời cũng đòi người ta phải lắng nghe thì nó mới chuyển trao chân lý cho người ta được.

Vậy thì câu nói “Ta chính là” muốn nói Đức Giêsu là Đấng từ trời xuống là vì con người, vì sự sống của con người. Ngài cũng như tấm bánh có sự sống vĩnh cửu nơi mình, nhưng sự sống ấy là để cho con người.

b. “Ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời”.

- Ăn ở đây muốn nói cái gì?

Ăn là công việc chuyển đồ ăn thành xương thịt mình và rồi chính đồ ăn lại chuyển hoá mình. Đó là điều mà người ta gọi là tiêu hoá, Ăn mà không tiêu thì nguy hại cho sự sống. Ăn mà tiêu hoá thì sự sống được duy trì và phát triển.

Đồ ăn không được tiêu hoá khi cơ thể bị trục trặc, đẩy lui đồ ăn đã được nuốt vào vì thế gây ra tình trạng đau yếu nguy hại cho sự sống. Vì thế muốn tiêu hoá đồ ăn thì cơ thể phải tiếp nhận đồ ăn, phải bỏ đi những cái cản trở khiến đồ ăn không trở thành xương thịt mình và chuyển hoá mình. Sở dĩ chúng ta tiếp nhận Đức Giêsu đã nhiều mà không được chuyển hoá bởi vì cơ thể thiêng liêng của chúng ta có cái gì trục trặc không tiếp nhận Ngài. Mỗi người có cái trục trặc cần phải nhận diện cho ra để khai trừ nó đi. Nhìn chung và xét cho đến cùng thì vẫn là cái tôi quá lớn. Cái vị kỷ làm chủ con người của mình khiến cho nó không thể chấp nhận một lương thực mà bản chất là vị tha đưa vào trong cơ thể như Đức Giêsu.

- Ăn bánh thì sẽ được sống đời đời. Sống đời đời là gì?

“Khi Đức Giêsu của Gioan nói sự sống, là Người cố ý nói về sự sống thần linh mà Thiên Chúa đã thông ban cho tổ tông nhân loại, và sau lúc Ađam sa ngã thì Đức Kitô đã trả lại cho ta. Từ khởi nguyên Thiên Chúa đã muốn ban sự sống siêu nhiên ấy cho con cái Ngài. Ngài đã chẳng muốn tạo dựng một sự sống thuần tuý tự nhiên không có sự sống siêu nhiên. Nhìn sự vật với con mắt của Thiên Chúa thì sự sống thuần tuý tự nhiên thiếu mất cái đặc tính riêng của sự sống thành thử nó không có quyền được gọi là sự sống theo nghĩa đen và sâu xa”.

c. “Và bánh Ta sẽ ban, ấy là Thịt Mình Ta vì sự sống thế gian” nên đọc: “Bánh Ta sẽ ban vì sự sống thế gian, ấy là Thịt Mình Ta”.

Câu này muốn nói đến sự tự hiến của Chúa Giêsu bằng cái chết trên Thập Giá hơn là nói đến Phép Thánh Thể. Họ dựa vào đâu? Họ căn cứ vào việc phân tích từ Sarx và từ Huper.

Phân tích từ sarx trong tiếng Aram mà Đức Giêsu dùng có từ besar có nghĩa là thịt, thân xác, con người như hữu thể tại thế (có tương quan với vũ trụ).

Tân Ước Hy lạp dịch từ này là sôma và sarx. Trong phép Thánh Thể, sôma là cách dịch cổ điển. Thế mà Gioan lại dùng sarx là ông muốn nhấn mạnh đến cái gì khác hơn là Phép Thánh Thể, đó là sự tự hiến bằng cái chết trên Thập Giá.

- Phân tích từ Huper: Việc dùng phụ từ này gợi lên cái chết trên Thập giá.

- Nếu hiểu Thịt mình Đức Giêsu như vậy thì phải hiểu ăn thịt Mình Ngài như thế nào?

Phải hiểu là tiếp nhận, là đồng hoá sự tự hiến của Ngài bằng cái chết trên thập giá vì sự sống của loài người. Hiểu như thế tức là hiểu rằng ta phải chuyển cuộc sống của ta thành sự tự hiến vì sự sống của người khác.

Có thể dùng những câu Kinh Thánh khác mà củng cố cho cách hiểu này hay không?

d. Phản ứng của người Do Thái:

- Người Do Thái phản ứng như thế nào?

- Nếu bạn là họ, bạn có phản ứng như vậy không ?

3. Chỉ ăn uống Thịt Máu Chúa mới được sống đời đời (cc. 53-54).

a. Đáp lại phản ứng của người Do Thái, Chúa Giêsu càng nhấn mạnh đến việc phải ăn thịt Ngài, phải uống máu Ngài.

- Người Do Thái có hiểu nổi khẳng định của Chúa Giêsu không? - Tại sao Chúa Giêsu lại dùng một ngôn ngữ quá khó hiểu như vậy?

Lm. Phêrô Phạm Hữu Lai, Sj