TĨNH TÂM TẠI VATICAN

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 1719 | Cật nhập lần cuối: 8/14/2017 4:51:28 PM | RSS

TĨNH TÂM TẠI VATICAN

26/11-2/12/1961

(…) Cuộc chuẩn bị công đồng Vaticanô II chiếm một phần rất lớn trong các công việc hằng ngày của tôi. Tôi đang nghĩ và muốn yêu cầu tha thiết hàng linh mục, dòng cũng như triều, các dòng tu nam nữ, hãy hiệp cùng tôi đang hằng ngày cầu xin, để kinh nguyện được trở nên chính thức là kinh nguyện của toàn thế giới. Tôi đang chờ vài sáng kiến tốt đẹp để mời… [1]

Trong việc giảng dạy, tôi muốn cho lời nói được cụ thể, thiết thực, nên những tháng sau nầy tôi năng đọc thông điệp, các tác phẩm của các tiên giáo hoàng nổi tiếng như Thánh Lêô Cả, Innocentê III, mà tiếc thay nhiều giáo sĩ đã không nghĩ đến, trong khi giáo thuyết về thần học và mục vụ của các ngài rất phong phú. Tôi say sưa múc lấy nơi nguồn suối dồi dào quí báu ấy những khoa học thánh cao siêu và nguồn thơ êm dịu.

Tôi đặc biệt cố sống thân mật với Chúa: tôi bình tĩnh và yêu thương hầu chuyện với Thiên Chúa làm người, là trung tâm và là nguồn sống của Nhiệm Thể; - tôi hầu chuyện với Ngài như người anh, Ngài đã chọn tôi làm em và cùng làm con của Đức Maria với Ngài.

Chính sự liên hệ nầy làm căn bản cho chức vụ cao cả của giáo hoàng, người lãnh đạo Hội thánh thế giới và là Đại diện của Chúa Kitô. Suy nghĩ như vậy, tôi càng hiểu ý nghĩa dịu dàng của câu “Lạy Chúa tôi chẳng đáng”, khi mỗi buổi mai, tay cầm Mình Thánh như là ấn tích đóng vào lòng khiêm nhường và tình yêu.

Những điều khác, tôi ghi nhận lại tất cả những gì đã đề cập đến vào dịp tĩnh tâm 8/61, lúc tôi bước vào tuổi 80.

Sang qua tuổi 80, tôi càng bình tĩnh và tin tưởng. Tôi không ao ước gì hơn là những gì Chúa đã ban hoặc gửi đến.

Tôi thấy trong mình bất an, số phận tự nhiên của tuổi già. Tôi an tâm chịu, dù lắm lúc gây trở ngại và bệnh có vẻ trầm trọng thêm. Tôi xin sẵn sàng nhận lấy tất cả.

1962
THÁNG 7 VÀ THÁNG 8

Vẫn theo dõi các diễn biến thường ngày của Giáo hội, đặc biệt việc chuẩn bị Công đồng. Thật có ích khi tiếp kiến các đại diện vị vọng của các nước trên thế giới, họ cũng được gió Chúa Thánh Thần thổi đến, xem họ chân thành, phấn khởi thật khiến tôi càng thêm tin tưởng. Người Ý hay du khách, ai cũng phân biệt ngay hai thủ đô Rôma; một thủ đô của Công giáo thế giới với Tòa Thánh và Rôma với những cổ tích xa xưa đang say sưa nếp sống xa hoa… Biết phân biệt rõ như vậy giữa đạo và đời nên chẳng có gì rắc rối xảy ra.

Là giáo hoàng, tôi đeo đuổi đường lối dễ hiểu, là hoàn toàn hy sinh lo lắng những gì thuộc phận vụ đức tin, mục vụ; không xen vào việc có tính chất chính trị bất cứ dưới hình thức hay mức độ nào.

Thánh Kinh đã diễn tả thái độ của tổ phụ Giacóp trước sự chia hai phe tả, phe hữu của dòng con “ông cha già chỉ thinh lặng nhìn sự việc” (St 37,1). Câu nầy hữu ích cho tôi. Mỗi người phải biết giữ vững vị trí của mình cho đúng mức (…).

Chính phủ và đô trưởng đang nỗ lực cộng tác vào việc chuẩn bị công đồng với mục đích làm cho Rôma, thủ đô tinh thần của thế giới được đáp ứng với công đồng, và Rôma thủ đô Ý, biết tổ chức tiếp đón các nhân vật của cả thế giới, một kỷ niệm cao quí hơn các kỷ niệm của Rôma từ xa xưa. Mọi sự diễn biến tốt đẹp, dù bộ hạ của “Satan, chủ của thế tục” đang âm mưu phá rối khắp nơi đặc biệt tại Rôma nầy, dù họ muốn khủng bố tinh thần, nhưng không thấy ai tỏ dấu gì lo sợ.

1962
TUẦN TĨNH TÂM RIÊNG

8-16/9

THỨ BẢY, 8/9/1962

Ngày kính Sinh nhật Đức Mẹ. Đang cứu xét Nội qui dứt khoát cho cuộc diễn biến của Công đồng. Nội qui gồm 72 điều.

Khóa I Công đồng quyết định mở vào 11/10, lễ Mẹ Chúa Trời, đến 8/12/62, lễ Vô nhiễm thai.

CHÚA NHẬT, MÙNG 9/9

Đang chuẩn bị để tĩnh tâm riêng tại “Tháp Thánh Gioan” vài hôm. Mỗi ngày tôi sẽ chỉ tiếp: thư ký riêng, khi cần; tiếp Cha Ciappi mỗi ngày lúc 11 giờ để chuẩn bị diễn văn bằng La ngữ trong các phiên họp mà tôi sẽ phải chủ tọa; và cha Cavagna, linh hướng của tôi.

THỨ HAI, MÙNG 10

Sáng nay tôi cùng Đức ông Capovilla đưa Mình Thánh từ nhà nguyện của tôi sang “Tháp Thánh Gioan” và tôi tĩnh tâm chuẩn bị Công đồng.

Chiều qua tôi đã rất sốt sắng âm thầm hành hương viếng đền “Đức Maria Nữ vương các thiên thần” nhưng bài diễn văn của tôi phải nói với dân chúng đã làm cho cuộc hành hương mang vẻ long trọng.

Vì chuẩn bị công đồng, dĩ nhiên mọi đề tài xưa nay phải thay đổi khi suy gẫm. Mọi vấn đề phải chuẩn bị giáo hoàng cho công đồng, ngay cả diễn văn khai mạc mà mọi người đang chờ đợi tại Rôma cũng như diễn văn chiều nay đang được phát ra trên các đài phát thanh của các quốc gia.

Đề tài suy gẫm sẽ là ba nhân đức hướng thần: tin, cậy, mến; tiếp đến bốn đức luân lý: khôn ngoan, công bình, tiết độ và can đảm, bảy điểm căn bản cho một sự lành thánh vững mạnh của giám mục, và đặc biệt của giáo hoàng, là con người phải phát tỏa ánh sáng cuối cùng trong vinh quang của Công đồng.

TĨNH TÂM CHUẨN BỊ CÔNG ĐỒNG

THỨ HAI 10/9

Hôm nay tôi dâng lễ kinh Thánh Gia để xin Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse bảo trợ tuần tĩnh tâm chuẩn bị Công đồng, sau thánh lễ tại nguyện đường, Đức cha Loris đã đưa Mình Thánh về (Tháp Thánh Gioan) nơi tôi tĩnh tâm. Tôi tháp tùng kiệu đến đây, và Mình Thánh Chúa được đặt trong nhà tạm kiểu Tàu, nhắc nhở tinh thần truyền giáo của Giáo hoàng. Đúng 11 giờ Cha Giappi đến, ngài cùng tôi trao đổi câu chuyện bằng La-ngữ. Lúc 16 giờ, Đức ông Cavagna, linh hướng đến. Những cuộc chuẩn bị Công đồng làm đảo lộn hết các thông lệ. Đời giáo hoàng là tĩnh tâm liên lỉ mỗi ngày để cứu rỗi mình và cứu rỗi mọi linh hồn mà Máu Chúa đã đổ ra để cứu họ.

THỨ TƯ 10/9. KÍNH TÊN THÁNH MARIA

Lúc bé đi học trường làng, tôi còn nhớ mấy vần thơ ca tụng Mẹ Maria:

Danh Maria, êm dịu thay cho lòng con, tên của Mẹ là tất cả sự dịu ngọt của con. Chính nhờ tên của Mẹ, mà con học được ý tưởng thế nào là yêu. Chính từ nơi Mẹ những ước vọng nóng bỏng mới đến được với con”.

THỨ NĂM 13/9

Công lý đưa đến hiệp nhất. Đức công bình có nhiều cách áp dụng, hồng y Mercier có viết mấy dòng sau đây mà hôm nọ tôi vừa đọc; ngài nhắc lại sách Khôn ngoan 4,33: “Hãy tranh đấu cho công lý để bảo vệ mạng sống của ngươi; dù phải chết cũng phải tranh đấu cho công lý, và Thiên Chúa sẽ đẩy lui kẻ thù giùm cho ngươi”. Chương 4 nầy cũng có nhiều tư tưởng hay để xây dựng đời sống cá nhân, sống công cộng, và đời sống nội tâm.

Tôi vẫn bàn chuyện đạo đức với Cha Ciappi bằng La-ngữ, tập nói lại cho quen. Cũng có bàn tiếp với Đức ông Cavagna, nhưng không đi sâu lắm vào vấn đề, lý do là bận việc chuẩn bị Công đồng. Tuy nhiên câu chuyện cũng đủ khích lệ tôi về đường thiêng liêng, rất cần cho phận vụ của tôi.

THỨ BẢY 15/9

Hôm nay chấm dứt tuần tĩnh tâm. Trong thời gian nầy tôi chỉ tiếp có hai vị: Cha Ciappi và Đức ông Cavagna. Cuộc tĩnh tâm chuẩn bị Công đồng đã không đáp ứng với điều tôi đã dự liệu, tuy nhiên cũng là gương tốt vì tôi không chia trí, không bị công việc chuẩn bị bề ngoài lôi cuốn. Tôi vẫn tập trung kết hợp với Chúa trong tư tưởng, kinh nguyện, với ý chí tuy nhẹ nhàng nhưng cương quyết. Kỳ tĩnh tâm đã thêm sự sốt sắng đối với chức vụ và sứ mệnh mà Chúa giao phó cho tôi.

Lạy Chúa, xin bổ túc những gì con thiếu sót. “Chúa biết con mến Chúa là đường nào”.

TÓM TẮT VỀ HAI ƠN CAO CẢ CHO AI KHÔNG TỰ TÔN

Ơn thứ nhất

Tôi chỉ đơn sơ nhận vinh dự và gánh nặng của chức giáo hoàng, mà tôi không chút gì vận động. Trái lại, có lúc số thăm lại dồn về vị hồng y khác vì cho là xứng đáng hơn tôi, chính tôi cũng công nhận vị ấy xứng đáng khả kính và tôi rất hài lòng.

Ơn thứ hai

Nhờ sự đơn sơ, tôi thấy rõ rất nhiều sáng kiến rất giản dị, không cầu kỳ, nhưng tầm quan trọng của nó rất rộng lớn bao trùm thế giới, và có ảnh hưởng lâu dài trong tương lai, và sự thành công đã đến ngay. Đó chính vì tôi thực hiện nguyên tắc: “lắng nghe Chúa soi sáng bên trong, và đơn sơ tin tưởng đem ra thực hiện”.

Ngày 20.1.1959, không hề nghĩ gì trước, khi bàn chuyện với vị thư ký tôi đã thốt lên mấy tiếng Công Đồng Chung, Công nghị giáo phận và việc duyệt lại bộ Giáo Luật. Lúc đó tôi không hề dự ước, hay đã có một kế hoạch nào.

Công đồng, chính tôi cũng bỡ ngỡ, và không ai ngờ mà con người của tôi lại nghĩ đến việc lớn lao đó.

Rồi sau đó, mọi diễn biến, tự nhiên nó xảy đến cách êm đẹp.

Ba năm chuẩn bị thật công phu nhọc nhằn, nhưng mọi sự đều tốt đẹp, yên tĩnh, và bây giờ đến giờ khai mạc.

Xin Chúa bảo vệ cho đến hồi kết thúc tốt đẹp.


[1] trang nhật ký bị ngưng ngang tại đây