ÔNG THIỆN ÔNG ÁC

[ Điểm đánh giá5/5 ]1 người đã bình chọn
Đã xem: 748 | Cật nhập lần cuối: 9/30/2017 10:43:44 AM | RSS

ÔNG THIỆN ÔNG ÁC

Thuở ấy có một vị sĩ quan cao cấp nhưng rất độc ác tên là Gordien. Ông ta thường tróc nã và tàn sát những người ngay lành vì ông ghét họ. Người mà Gordien ghét nhất là nhà tu hành Mirone, một ẩn sĩ đầy bác ái, làm việc thiện mà không bao giờ sợ hãi và luôn cầu nguyện.

Vị tướng Gordien gọi tên đầy tớ trung thành của ông là Yvan Le Guerrier, sai anh này đi sát hại nhà ẩn sĩ Mirone, chặt đầu vị ẩn sĩ đem về cho chó của ông ăn.

Yvan đến gặp nhà ẩn sĩ, rút gươm ra khỏi bao da và chùi thanh gươm vào áo choàng của mình.

“Hỡi đạo sĩ Mirone, tôi đến đây để giết ông. Thế nhưng trước khi lưỡi gươm của tôi chạm vào ông, tôi cho ông được cầu nguyện với Thiên Chúa lần chót. Ông hãy cầu cho ông, cầu cho tôi, cầu cho cả nhân loại. Sau đó tôi sẽ chặt đầu ông !”

Nhà tu hành Mirone liền quỳ xuống trước một gốc cây sồi và mỉm cười nói với Yvan :

- Yvan, anh sẽ phải đợi lâu lắm đó, vì lời cầu nguyện cho nhân loại sẽ rất dài. Hay hơn cả, là anh hãy giết tôi ngay bây giờ đi để khỏi phải chờ lâu vô ích.

Nghe vậy, Yvan chau mày và đáp : “Không được, tôi đã nói gì là không được rút lời lại. Tôi đợi cho đạo sĩ cầu nguyện xong cho dù có lâu một thế kỷ cũng được !”.

Nhà ẩn sĩ cầu nguyện cho đến chiều tà. Rồi từ chiều tà cho đến bình minh hôm sau. Người tiếp tục cầu xin, rồi từ bình minh đến hoàng hôn ông vẫn say sưa cầu khẩn. Rồi mùa hè qua đến mãi mùa xuân, lời cầu của ông không hề ngưng một chút. Rồi mùa này đến mùa nọ, năm này đến năm khác, Mirone vẫn cầu xin. Cây sồi mọc lên cao gần tới chân mây. Một khu rừng rậm mọc lên từ những hạt sồi rụng xuống. Nhưng lời cầu xin của nhà tu sĩ vẫn chưa ngừng. Cho đến ngày hôm nay, vị ẩn sĩ vẫn mấp máy những lời xin cứu độ, xin Thiên Chúa thương xót nhân loại, xin Đức Nữ Đồng Trinh cứu giúp loài người.

Thời gian trôi qua, “Yvan vẫn đứng nguyên bên cạnh nhà ẩn sĩ.” Thanh gươm của y đã rỉ sét hết và sắp tan thành cát bụi. Áo mũ của y rơi từng mảnh. Xuân qua Đông lại, Yvan vẫn đứng đó. Các bầy chó sói và gấu đi ngang qua cũng chẳng thèm nhìn đến anh.

Nhưng lời cầu nguyện của vị ẩn sĩ lão thành cho những người tội lỗi là chúng ta đây vẫn tuôn chảy, vì con người vẫn còn phạm tội. Lời cầu khẩn đó tuôn ra như một dòng sông tưới mát mặt địa cầu, ưu ái và dịu dàng như lòng từ bi của Thiên Chúa.

Góp ý :

Đừng bao giờ thất vọng về một ai. Con người dù chỉ có một điều tốt thì điều tốt đó cũng có thể vươn lên và sinh sôi … Yvan tuy chỉ là tôi tớ nhưng anh có đức tính trung thành và lại có đức tính qúi “đã hứa là làm” : “Tôi đã nói gì là không được rút lời lại. Tôi đợi cho đạo sĩ cầu nguyện xong cho dù có lâu một thế kỷ cũng được !”. Ai đã làm được thế xin giơ tay. Vì thế mà nhà ẩn sĩ cứ ung dung cầu nguyện ! Câu chuyện hư hư thực thực cứ như huyền thoại (về kết cấu) nhưng ý nghĩa thì thật hay.